"Bao Công" miền sơn cước

23/09/2007 00:53 GMT+7

Một buổi chiều cuối tuần, có người lạ đến nhà bà T. ở Eo Gió (xã Tiên Cẩm, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam) nhờ làm trung gian "mua đường" (để buôn lậu) qua địa phận xã Tiên Cẩm với số tiền hậu hĩnh cho Trưởng công an xã. Bà T. trừng mắt: "Anh không biết tiếng ông Bao Công của xã này sao mà còn dám mua chuộc hối lộ?".

Bà T. vừa dứt lời thì người thanh niên đã biến mất. Ông "Bao Công" ấy là anh Bùi Văn Lượng - người được bà con thương mến vì luôn làm việc hết mình, phải trái phân minh và nhất là, có tài phá án rất độc đáo.

Phá án bằng... mẹo!

Nhà anh Nguyễn Văn Lý mất con gà mái đẻ và cái radio cassette. Anh Lý khẳng định con gà mái ở nhà anh N.V.L. bên cạnh là gà của mình nhưng anh L. một mực không chịu. Vụ việc được đưa đến "Bao Công" Bùi Văn Lượng phán xử. Trước "tòa", cả hai đương sự đều mô tả chính xác đặc điểm con gà. Không nói không rằng, Lượng ôm con gà đi thẳng xuống khu vực giáp ranh giữa hai nhà. Khi được thả ra, con gà chạy ngay về nhà anh Lý nhảy lên ổ. Khi thấy anh L. đến gần, con gà bất ngờ nhảy xuống chạy loanh quanh. Khi được thả ở nhà anh L., con gà lòng vòng trong nhà rồi cũng... nhảy lên ổ. Như vậy, vẫn chưa khẳng định con gà là của ai. Ôm con gà về trụ sở công an, Lượng nói với cả hai: "Con gà có nghĩa lý gì so với tình nghĩa xóm làng, thôi đem làm thịt mỗi người ăn một miếng cho vui vẻ". Anh Lý giãy nảy không chịu trong khi L. thì hớn hở đồng ý ngay. Lượng lập tức vỗ vai L., khẳng định vì không phải gà của mình nên anh L. mới đồng ý "chia thịt" một cách nhiệt tình như vậy. L. đành tâm phục khẩu phục phán quyết của Trưởng công an xã, còn cái radio thì anh ta nhất quyết không nhận là mình đã lấy.

Đến nhà L., Lượng bảo giở nắp các bồ lúa, bồ khoai kiểm tra nhưng chẳng thấy radio đâu. Lượng gọi anh em công an viên ra ngoài hội ý, không quên quan sát thái độ của L. Thấy L. cứ  khư  khư  ngồi ở cửa dưới máng xối nhà, Lượng đảo mắt lên máng xối, phát hiện đoạn dây điện cắm lòi ra. Anh nhẹ nhàng nói với L.: "Anh lấy cái radio trên máng xối xuống trả cho anh Lý đi". N.V.L lúc này mới... xin anh xử nhẹ.

Ông Nguyễn Văn Sang ở thôn 3 mất can dầu phộng 8 lít. Ông nghĩ can dầu phộng ở nhà anh N.V.C. là của mình. "Bao Công" Lượng lại vào cuộc. Anh C. khai can dầu do vợ mua của em dâu ông B. Lượng cho công an viên đi xác minh thì em dâu ông B. thừa nhận có bán dầu cho vợ anh C. và nói đúng số lượng dầu, đặc điểm cái can. Vụ án đến hồi gay cấn bởi nhiều người cho rằng thủ phạm không ai khác là N.V.C., trong khi công an muốn buộc tội phải có chứng cứ thuyết phục. Nhiều người nói đùa: "Bao Công Lượng thua cú này chắc về nhà đuổi gà cho vợ quá". Nghĩ C. là đối tượng đã từng có tiền án tiền sự về tội trộm cắp, hẳn sẽ ranh ma trong việc sắp xếp trước với người bán dầu nên Lượng nghĩ cách đấu tranh khôn khéo. Anh mời C. đến làm việc, đặt 2 chén dầu phộng lên bàn: "Trong 2 chén dầu này, chén nào dầu cũ, chén nào dầu mới, chén nào của anh, chén nào không phải của anh?". Sau một hồi... ngửi và suy nghĩ căng thẳng, C. chỉ một chén dầu và cho là dầu cũ, của mình. Lượng và mọi người bật cười vì cả 2 chén dầu đều được múc ra từ một can dầu tạm giữ ở nhà C. Đòn tâm lý đạt hiệu quả, sau khi nghe Lượng phân tích, C. biết mình đã sập bẫy nên đã khai nhận hành vi trộm cắp của mình.

Vụ sát hại... heo nhà chị C. cũng không kém phần gay cấn. Chị dâu N.T.N bỏ thuốc chuột vào chuồng heo chị C. thì bị chị bắt quả tang. Ngay khi bắt quả tang, sợ heo ăn phải thuốc nên chị C. vội dùng chổi quét sạch đi. Vụ việc sau đó mới được đưa đến Bùi Văn Lượng, và dĩ nhiên không còn tang chứng. Gay cấn ở chỗ bắt được tận tay nhưng vật chứng không còn nên việc buộc tội N.T.N là không thể. Không chịu bó tay, Lượng thực hiện biện pháp vận động thuyết phục. Một đêm mưa, chồng N. vờ đến nhà Lượng chơi để dò hỏi vụ sát hại... heo. Đẩy ly nước về phía chồng N., Lượng ôn tồn cất giọng: "Vợ anh đã từng lấy trộm tiền thiên hạ nhưng công an chỉ xử lý hành chính, nay vì tức em chồng mà làm vậy thôi, nhưng hậu quả chưa xảy ra, việc xử lý cũng chỉ kiểm điểm là cùng, anh về khuyên vợ suy nghĩ và hành động sao cho phải đạo chị em". Sáng hôm sau, chị N. lên gặp Lượng khóc lóc, thú nhận việc làm sai trái của mình.

Kiên quyết với tội phạm

Nói chuyện với tôi về các vụ phá án thành công, Lượng bảo: "Đều là công sức của tập thể, anh em". "Vậy chuyện anh cùng đồng chí Khánh bắt tên tội phạm trốn trong bãi vàng thì sao?". Lượng kể lại, tội phạm đó tên là Tuấn, quê Tam Vinh, Tam Kỳ, vừa trốn khỏi nơi giam giữ. Khi được người dân báo tin Tuấn xuất hiện tại địa bàn xã Tiên Cẩm, Lượng liền điện thoại trao đổi với Công an xã Tam Vinh rồi tổ chức truy tìm. Nhận định đối tượng sẽ vào ẩn trốn tại các bãi vàng, Lượng cùng anh Khánh giả dạng thành những người đi đào đãi vàng để xâm nhập nắm tình hình. Vượt qua những con dốc cao trong mưa rừng xối xả, hai anh tìm đến bãi vàng thứ tư thì phát hiện đối tượng có nhân dạng như người dân trình báo. Xác định đúng tên Tuấn, Lượng phủ đầu: "Trốn trại ở Tam Kỳ lên đây làm chi chú? Thôi theo tôi về xã làm việc rồi về Tam Kỳ luôn". "Anh là ai mà nói chuyện kỳ cục vậy?", tên Tuấn hỏi. "Tôi là Bùi Văn Lượng, Trưởng công an xã này", Lượng nói. "Ổng là Bao Công ở miền sơn cước này đó" - anh Khánh nói -  "Anh phạm tội trộm cắp xe máy và trốn khỏi nơi giam ở Tam Kỳ đúng không? Tội phạm mà lọt vào cái Eo Gió này thì không thoát được đâu". Biết không thể thoát, Tuấn đành theo Lượng về xã làm việc.

Một vụ khác là truy bắt tên trộm Vũ Xuân Quang (sinh năm 1985, quê Gia Lai). Quang chạy xe Honda 67 từ Tiên Sơn về Tiên Cẩm. Qua khỏi con dốc, thấy có 3 chiếc xe máy dựng bên lề đường nhưng không có người, Quang bỏ xe Honda 67 lại và lấy chiếc xe tốt nhất phóng đi. Khoảng 3 phút sau, người bị hại phát hiện mất xe liền tri hô, cuộc vây ráp truy lùng thủ phạm được Công an xã Tiên Cẩm triển khai tức tốc. Xui cho tên trộm là khi hắn chạy được khoảng 2 cây số thì xe bị kẹt xăng, hắn dừng lại sửa. Phát hiện lực lượng truy đuổi, hắn vọt chạy, biến vào rừng rậm. Nghe điện báo của Phó công an xã, Lượng bỏ lớp học ở huyện tức tốc về tham gia chỉ huy truy lùng tên trộm. Trên đường về, anh được một em học sinh báo: "Con mới thấy tên trộm đang ở chân núi Cẩm Trung". Dưới sự chỉ huy của Lượng, cuộc truy lùng diễn ra sôi động dù mọi người phải vượt qua đồi dốc, lách mình vào những đám gai quýt rừng dày đặc. Nghe tiếng động sột soạt, anh Võ Khánh liền bám theo. Thấy một chùm lá  đang di chuyển, Khánh bám sát. Lúc này Lượng cũng đã đến gần và ra hiệu cho anh em siết chặt vòng vây. Khi tên trộm bò thêm chừng 3 mét thì lọt vào ổ phục kích của Lượng. "Đứng lên đi cha!" - Lượng cất tiếng khi tên trộm bò sát đến. Chùm lá nằm im. "Ngụy trang kiểu gì mà lòi đầu lòi đuôi như rứa sao không lộ được" - Lượng nói. Bí đường, tên trộm bỏ chùm lá ngụy trang và đứng dậy tra tay vào còng.

Hiện Bùi Văn Lượng đang theo học lớp Trung cấp nghiệp vụ 18 tháng do Công an tỉnh Quảng Nam tổ chức. Hy vọng sau khi được trang bị kiến thức chuyên môn, cộng với tài phá án bằng mẹo khá độc đáo, anh Trưởng công an xã miền sơn cước này sẽ tiếp tục làm bà con khâm phục và... cười thỏa thích. 

L.N.S

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.