Tp Hồ Chí Minh: Công chứng “độc thân” để bán tài sản chung

06/02/2004 23:15 GMT+7

Báo Thanh Niên nhận được đơn của ông Nguyễn Văn Điền (315 Lũy Bán Bích, P.19, Q.Tân Bình, TP Hồ Chí Minh) khiếu nại một công chứng viên của Phòng Công chứng nhà nước số 2 TP Hồ Chí Minh đã chứng nhận cho bà Nguyễn Thị Rỡ (vợ ông) là độc thân để bà Rỡ đơn phương bán căn nhà 315 Lũy Bán Bích, P.19, Q.Tân Bình - tài sản chung của vợ chồng ông - cho ông Lê Phú Nhiên.

Bà Rỡ có độc thân?

Trả lời đơn khiếu nại của ông Điền, Phòng Công chứng nhà nước số 2 cho rằng: Căn cứ giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà ở do UBND TP Hồ Chí Minh cấp ngày 12/10/2000 thì chỉ có bà Nguyễn Thị Rỡ đứng tên sở hữu căn nhà nêu trên. Mặt khác, Công an P.19, Q.Tân Bình cũng xác nhận bà Nguyễn Thị Rỡ độc thân.

Từ các chứng cứ trên, chúng tôi cho rằng việc chứng nhận hợp đồng mua bán căn nhà trên là đúng pháp luật. Nhưng theo quy định của pháp luật, tài sản chung không nhất thiết phải đứng tên cả hai người.

Còn về việc bà Rỡ có độc thân hay không, chúng tôi nhận thấy: Theo hồ sơ thể hiện thì căn nhà 315 Hương lộ 14 (nay là Lũy Bán Bích), P.19, Q.Tân Bình có hồ sơ trước 1975 là Tờ khai gia đình số 178, địa chỉ 71/2 khóm 2, ấp Hòa Thạnh, xã Phú Thọ Hòa, Q.Tân Bình có ghi rõ là do ông Nguyễn Văn Điền là gia trưởng, vợ là Nguyễn Thị Rỡ và các con là Nguyễn Phước Thái, sinh năm 1964, Nguyễn Phước Hiển, sinh năm 1967, Nguyễn Thị Thu Vân, sinh năm 1969... Như vậy, bà Rỡ trước đó không phải là người độc thân. Và nay, Công an P.19, Q.Tân Bình cũng nhận định: Công an phường xác định đồng chí Khoa đã chủ quan xác nhận bà Rỡ độc thân là không đúng thẩm quyền, và bà Rỡ cũng chưa trưng dẫn được chứng cớ ly hôn.

Về căn nhà, ông Điền cho biết, trước giải phóng căn nhà 315 Hương lộ 14 là thuộc phần đất bỏ hoang của dì bà Rỡ cho vợ chồng ông Điền làm trại cưa sản xuất đồ gỗ đựng bia chai... Đến năm 1970, ông Điền bà Rỡ mua thêm căn nhà 104 Hương lộ 14, P.20, ông Điền cắt hộ khẩu sang địa chỉ mới, bà Rỡ và 6 người con ở lại đây cho đến ngày giải phóng. Năm 1986, ông Điền và bà Rỡ bán căn nhà 104 Hương lộ 14 cho ông Nguyễn Văn Bờ và bà Nguyễn Thị Bé có chữ ký của cả hai người, để xây cất căn nhà 315 Lũy Bán Bích. Sau khi xây dựng xong, mặc dù ông vẫn sống tại căn nhà 315 Lũy Bán Bích, nhưng bà Rỡ ngăn cản không cho ông Điền chuyển khẩu trở về.

Việc bà Rỡ bán nhà nhưng các con bà không chịu giao nhà nên phát sinh tranh chấp. Vợ chồng ông Nhiên (bên mua) khởi kiện bà Rỡ tại TAND Q.Tân Bình. Tại bản án sơ thẩm số 61/DSST của TAND Q.Tân Bình và bản án phúc thẩm số 1738/DSPT của TAND TP Hồ Chí Minh giải quyết về “hợp đồng mua bán nhà” giữa bà Rỡ và vợ chồng ông Nhiên đã công nhận việc mua bán tài sản này và bác yêu cầu của ông Điền nêu căn nhà 315 Lũy Bán Bích là tài sản chung giữa ông và bà Rỡ. Chúng tôi nhận thấy những bản án nói trên không khách quan. Bởi ông Điền và bà Rỡ mặc dù không đăng ký kết hôn nhưng giữa hai người đã sống chung với nhau và có 6 người con chung.

Bản án trở thành “lá chắn” cho hành vi công chứng sai

Sau khi có quyết định của tòa án công nhận việc mua bán giữa bà Rỡ và ông Nhiên, Phòng Công chứng nhà nước số 2 có công văn số 294 ngày 5/12/2003, Sở Tư pháp TP Hồ Chí Minh có công văn số 3160 ngày 10/12/2003, mặc dù công nhận hành vi công chứng là sai, nhưng đều cho rằng vụ việc đã được tòa án giải quyết nên không thụ lý giải quyết vụ việc này nữa. Như vậy, hành vi công chứng sai luật mặc nhiên được công nhận là... đúng. Ở đây, chúng ta lưu ý việc công chứng viên chứng nhận cho bà Rỡ bán nhà được thực hiện vào tháng 8/2001, còn việc xét xử của tòa án về việc tranh chấp việc mua bán căn nhà nói trên là vào tháng 4/2003.

Chúng tôi đề nghị tòa án nhân dân tối cao, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao xem xét lại bản án nói trên theo trình tự giám đốc thẩm để có hướng giải quyết vụ việc được công bằng hợp lý.

Hoàng Tạo

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.